Chào mừng bạn đến với Vidocu.com

Soạn bài Bài thơ của một người yêu nước mình - Ngữ văn - Lớp 12 - Cánh diều

Hướng dẫn soạn bài Bài thơ của một người yêu nước mình đầy đủ, chi tiết theo SGK Ngữ văn lớp 12 Cánh diều. Khám phá tình yêu đất nước bình dị mà sâu sắc của Trần Vàng Sao.

A. PHẦN MỞ ĐẦU

Chào các em học sinh lớp 12 thân mến! Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá một tác phẩm rất đặc biệt trong chương trình Ngữ văn - "Bài thơ của một người yêu nước mình" của nhà thơ Trần Vàng Sao. Giữa muôn vàn những áng thơ hào hùng về Tổ quốc, bài thơ này lại chọn một lối đi riêng, một cách bày tỏ tình yêu nước thật giản dị, chân thành và thấm thía. Nó không nói những điều lớn lao, vĩ đại mà bắt nguồn từ những gì gần gũi, thân thương nhất trong cuộc sống mỗi người. Việc học và phân tích tác phẩm này không chỉ giúp các em hiểu sâu hơn về một phong cách thơ độc đáo mà còn là cơ hội để mỗi chúng ta tự soi chiếu và nhận ra tình yêu đất nước đang hiện hữu trong chính trái tim mình. Qua bài soạn này, các em sẽ nắm vững nội dung, nghệ thuật và thông điệp của bài thơ, đồng thời nâng cao kỹ năng cảm thụ văn học.

B. NỘI DUNG CHÍNH

I. Tìm hiểu chung

1. Tác giả Trần Vàng Sao

Trần Vàng Sao (1941-2018), tên thật là Nguyễn Đính, là một nhà thơ trưởng thành trong kháng chiến chống Mỹ. Ông sinh ra tại Huế, vùng đất của thơ ca và nhạc họa, điều này đã ảnh hưởng sâu sắc đến tâm hồn và phong cách sáng tác của ông.

  • Cuộc đời: Ông từng là sinh viên Đại học Sư phạm Huế, sau đó thoát ly lên chiến khu tham gia cách mạng. Cuộc đời ông gắn bó sâu sắc với cuộc chiến đấu của dân tộc, với mảnh đất miền Trung gian khó mà nặng nghĩa tình.
  • Phong cách thơ: Thơ Trần Vàng Sao mang một vẻ đẹp rất riêng, mộc mạc, chân chất và giàu cảm xúc. Ông không tìm kiếm những ngôn từ hoa mỹ, trau chuốt mà sử dụng ngôn ngữ đời thường, gần gũi như lời ăn tiếng nói hằng ngày. Thơ ông là tiếng lòng của một tâm hồn yêu tha thiết cuộc đời, con người và quê hương xứ sở. Ông được xem là một trong những gương mặt tiêu biểu của thế hệ nhà thơ chống Mỹ cứu nước.

2. Tác phẩm "Bài thơ của một người yêu nước mình"

  • Hoàn cảnh sáng tác: Bài thơ được viết vào tháng 12 năm 1967 tại chiến khu Trị - Thiên, một trong những chiến trường ác liệt nhất thời kỳ chống Mỹ. Đây là lúc cuộc chiến đang ở giai đoạn cam go, đòi hỏi sự hy sinh và lòng yêu nước cao độ của toàn dân tộc.
  • Xuất xứ và đặc điểm: Tác phẩm được viết trong một đêm không ngủ, như một dòng tâm sự tuôn chảy tự nhiên. Ban đầu, bài thơ có tên là "Bài thơ của một người yêu nước", sau này tác giả thêm chữ "mình" vào để nhấn mạnh tính chất cá nhân, sự sở hữu và tình cảm chân thành, riêng tư nhất.
  • Bố cục: Bài thơ có cấu trúc tự do, theo dòng chảy cảm xúc của nhân vật trữ tình. Tuy nhiên, để dễ phân tích, ta có thể chia thành 3 phần:
    • Phần 1 (từ đầu đến "...cha ông dặn lại"): Lời khẳng định về tình yêu đất nước và những định nghĩa rất riêng về Tổ quốc, bắt nguồn từ những điều giản dị, cụ thể.
    • Phần 2 (tiếp theo đến "...những em bé chưa có cơm no"): Tình yêu đất nước gắn liền với những con người, cảnh vật, ký ức và cả những nỗi đau thương, mất mát trong chiến tranh.
    • Phần 3 (còn lại): Niềm tin son sắt vào ngày chiến thắng và tương lai tươi sáng của đất nước.

II. Hướng dẫn đọc hiểu văn bản

1. Phân tích Nhan đề và lời đề từ

a. Nhan đề "Bài thơ của một người yêu nước mình"

Nhan đề bài thơ ngay từ đầu đã hé mở một cách tiếp cận rất độc đáo:

  • "Bài thơ của một người": Cụm từ này nhấn mạnh tính chất cá nhân, riêng tư. Đây không phải là tiếng nói chung của một tập thể, một cộng đồng mà là lời tự bạch, lời tâm tình của một cá nhân cụ thể. Nó tạo ra cảm giác chân thật, gần gũi, như một câu chuyện được kể riêng.
  • "Yêu nước mình": Chữ "mình" được thêm vào mang nhiều ý nghĩa sâu sắc. Nó thể hiện sự sở hữu thân thương (đất nước của tôi, của chính mình), sự gắn bó máu thịt không thể tách rời. Tình yêu nước ở đây không phải là một khẩu hiệu chung chung mà là một tình cảm có tính sở hữu, có trách nhiệm và xuất phát từ sâu thẳm tâm hồn.

=> Nhan đề đã định hướng cho người đọc về một bài thơ mang đậm dấu ấn cá nhân, một lời thủ thỉ tâm tình về tình yêu đất nước giản dị, mộc mạc mà vô cùng sâu sắc.

b. Lời đề từ "Cho những ai đang thực sự yêu nước mình mà không biết"

Lời đề từ giống như một chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa tư tưởng của tác phẩm:

"Cho những ai đang thực sự yêu nước mình mà không biết"

  • Đối tượng hướng tới: Lời đề từ này xác định rõ đối tượng mà bài thơ muốn trò chuyện. Đó là những con người bình dị, những người nông dân, người lao động... Tình yêu nước của họ không biểu hiện bằng lời nói cao xa mà bằng những hành động âm thầm, lặng lẽ hằng ngày.
  • Một định nghĩa mới về lòng yêu nước: Tác giả cho rằng, lòng yêu nước đôi khi là một thứ tình cảm tiềm ẩn, một bản năng tự nhiên đến mức chính người trong cuộc cũng không nhận ra. Yêu nước không nhất thiết phải là nhận thức rõ ràng, mà có thể là tình yêu vô thức đối với con cóc, con dế, mùi rơm rạ, tiếng ru của mẹ...

=> Lời đề từ đã khái quát một tư tưởng quan trọng: lòng yêu nước bắt nguồn từ những điều bình dị nhất và tồn tại trong mỗi con người Việt Nam một cách tự nhiên như hơi thở.

2. Cảm xúc chủ đạo và mạch vận động của cảm xúc

Cảm xúc chủ đạo xuyên suốt bài thơ là tình yêu đất nước tha thiết, chân thành, vừa sâu lắng vừa mãnh liệt. Mạch cảm xúc vận động theo lối tự do, tuôn trào như một dòng suối, đi từ những định nghĩa ban đầu đến những biểu hiện cụ thể và cuối cùng là niềm tin vào tương lai.

  • Khởi nguồn: Cảm xúc bắt đầu bằng một lời khẳng định dứt khoát: "Tôi yêu đất nước này không nguôi" và một sự phủ định: "Tổ quốc của tôi không phải là một khái niệm trừu tượng". Đây là điểm xuất phát để tác giả đi tìm một định nghĩa riêng cho Tổ quốc.
  • Phát triển: Mạch cảm xúc tỏa ra theo nhiều nhánh, gắn tình yêu nước với những gì gần gũi nhất:
    • Gắn với cội nguồn, ký ức tuổi thơ: "nơi tôi cất tiếng khóc đầu tiên", "nơi quả ngọt trái sai", "con cóc", "con dế"...
    • Gắn với con người và tình nghĩa: "những người đói rách", "người đàn bà goá bụa", "những em bé mất cha". Tình yêu nước chính là tình yêu thương, đồng cảm với những số phận đau khổ.
    • Gắn với nỗi căm hờn quân xâm lược: Tình yêu chuyển hóa thành lòng căm thù khi đất nước bị xâm lăng: "Lòng căm thù của tôi... cũng bắt đầu từ đó".
  • Đỉnh cao và hướng tới tương lai: Cảm xúc được đẩy lên cao trào với niềm tin mãnh liệt vào ngày chiến thắng: "Tôi tin ở ngày mai...", "Ngày mai trong mỗi trái tim Việt Nam / Sẽ có một mặt trời". Tình yêu nước không chỉ là hoài niệm quá khứ, đau đáu hiện tại mà còn là sự hướng về một tương lai tươi sáng.

=> Mạch cảm xúc vận động theo hình xoáy trôn ốc, vừa mở rộng, vừa đào sâu, tất cả đều quy tụ về làm sáng tỏ tình yêu đất nước của "một người".

3. Hình tượng đất nước qua những định nghĩa và hình ảnh cụ thể

Trần Vàng Sao đã xây dựng một hình tượng đất nước vô cùng độc đáo, không phải bằng những biểu tượng kỳ vĩ, mà bằng những chất liệu hết sức đời thường.

a. Đất nước qua những định nghĩa giản dị, cụ thể

Tác giả đã định nghĩa Tổ quốc bằng chính những trải nghiệm cá nhân, biến một khái niệm lớn lao thành những điều hữu hình, có thể cảm nhận bằng mọi giác quan:

Tổ quốc là nơi tôi cất tiếng khóc đầu tiên
Và que nhau của tôi đã закопали ở đó
Tổ quốc là nơi quả ngọt trái sai
Tôi đã ăn và lớn lên từ đó

  • Tổ quốc là cội nguồn sinh dưỡng: Gắn với "tiếng khóc đầu tiên", với "que nhau закопали", với "quả ngọt trái sai". Đó là mảnh đất đã sinh ra, nuôi lớn ta cả về thể chất lẫn tâm hồn.
  • Tổ quốc là không gian văn hóa:"câuKiều" của mẹ, là "câu Lục Vân Tiên" của cha, là "tiếng trống trường", là "giọng hò"... Đất nước hiện lên qua những giá trị văn hóa tinh thần đã thấm sâu vào tiềm thức.
  • Tổ quốc là tình làng nghĩa xóm:"những ngày tôi no", "những ngày tôi đói", là sự sẻ chia, đùm bọc của những con người xung quanh.

=> Bằng cách định nghĩa này, tác giả đã đưa đất nước từ một khái niệm vĩ mô, trừu tượng về gần với mỗi cá nhân, khẳng định đất nước có trong mỗi người.

b. Đất nước qua những hình ảnh, âm thanh quen thuộc

Bài thơ tràn ngập những hình ảnh, âm thanh của làng quê Việt Nam, tạo nên một bức tranh đất nước vừa gần gũi, vừa sống động.

  • Hình ảnh: "con cóc, con dế", "mùi bùn", "mùi rơm rạ", "mái rạ bundling", "ngọn khói lam chiều". Đây là những hình ảnh đặc trưng của nông thôn Việt Nam, gợi lên một không gian yên bình, thân thuộc, gắn bó với tuổi thơ của biết bao thế hệ.
  • Âm thanh: "tiếng cóc, tiếng dế", "tiếng trống trường", "giọng hò Đồng Tháp", "tiếng ru của mẹ". Những âm thanh này không chỉ tác động vào thính giác mà còn lay động cả tâm hồn, gợi về cả một miền ký ức sâu thẳm.

=> Việc sử dụng chất liệu dân dã, đời thường đã "vật chất hóa" tình yêu nước, làm cho nó trở nên cụ thể, hữu hình và có sức lay động mạnh mẽ.

c. Đất nước trong nỗi đau và căm hờn

Tình yêu nước của Trần Vàng Sao không chỉ là những ký ức đẹp. Nó còn gắn liền với hiện thực đau thương của chiến tranh. Đất nước còn là:

  • "Những người đói rách lang thang"
  • "Những bà mẹ goá bụa"
  • "Những em bé mất cha"
  • "Những giọt nước mắt"

Yêu nước là yêu cả những nỗi đau của đồng bào, là đồng cảm, xót thương cho những kiếp người bất hạnh trong chiến tranh. Chính từ tình yêu thương và sự đồng cảm ấy đã nảy sinh lòng căm thù quân xâm lược. Tình yêu và lòng căm thù hòa quyện vào nhau, tạo nên sức mạnh tinh thần to lớn để chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Tình yêu nước ở đây không hề né tránh hiện thực mà đối diện trực tiếp với nó, tìm thấy sức mạnh ngay trong nỗi đau.

4. Đặc sắc nghệ thuật của bài thơ

"Bài thơ của một người yêu nước mình" có sức hấp dẫn đặc biệt nhờ những sáng tạo nghệ thuật độc đáo.

  • Giọng điệu và ngôn ngữ: Giọng thơ chủ đạo là giọng thủ thỉ, tâm tình, tự bạch. Ngôn ngữ thơ mộc mạc, giản dị, gần với lời nói thường ngày, thậm chí có những câu thơ như văn xuôi ("Tổ quốc của tôi không phải là một khái niệm trừu tượng về πολιτική"). Cách sử dụng ngôn ngữ này tạo ra sự chân thành tuyệt đối, không khoa trương, không màu mè.
  • Cấu trúc tự do: Bài thơ không bị bó buộc vào niêm luật, vần điệu chặt chẽ. Cấu trúc tự do, câu thơ dài ngắn linh hoạt theo dòng cảm xúc giúp nhà thơ thể hiện được những trạng thái tình cảm phức tạp, tuôn trào một cách tự nhiên nhất.
  • Sử dụng dày đặc hình ảnh đời thường: Như đã phân tích, việc đưa những hình ảnh, âm thanh dân dã vào thơ đã tạo nên một nét riêng biệt. Nó chứng tỏ một quan niệm mới mẻ: vẻ đẹp và sự thiêng liêng của Tổ quốc nằm ngay trong những điều bình dị nhất.
  • Các biện pháp tu từ:
    • Điệp cấu trúc: Cấu trúc "Tổ quốc là...", "Tôi yêu...", "Lòng căm thù của tôi..." được lặp lại nhiều lần, tạo nên nhịp điệu cho bài thơ, nhấn mạnh và khắc sâu những định nghĩa, những cung bậc tình cảm của nhân vật trữ tình.
    • Liệt kê: Tác giả liệt kê hàng loạt hình ảnh, sự vật, con người (con cóc, con dế, mùi bùn, người đói rách, bà mẹ goá bụa...) để làm nổi bật sự phong phú, đa dạng trong các biểu hiện của đất nước và tình yêu đất nước.

III. Trả lời câu hỏi cuối bài (SGK Cánh diều)

Câu 1 (trang 46 SGK Ngữ văn 12 Tập 2):

Nhan đề "Bài thơ của một người yêu nước mình" và lời đề từ "Cho những ai đang thực sự yêu nước mình mà không biết" có ý nghĩa như thế nào trong việc thể hiện chủ đề tác phẩm?

Gợi ý trả lời:

  • Nhan đề "Bài thơ của một người yêu nước mình": Nhấn mạnh tính chất cá nhân, riêng tư, chân thành của tình yêu nước. Nó cho thấy đây là lời tự bạch, xuất phát từ trái tim của một cá nhân, không phải lời hô hào khẩu hiệu. Chữ "mình" thể hiện sự gắn bó máu thịt, thân thương.
  • Lời đề từ "Cho những ai đang thực sự yêu nước mình mà không biết": Mở ra một định nghĩa mới mẻ về lòng yêu nước. Lòng yêu nước không chỉ là ý thức chính trị rõ ràng mà còn là tình cảm tự nhiên, tiềm ẩn trong mỗi con người, biểu hiện qua tình yêu những gì gần gũi, thân thuộc nhất.
  • Mối quan hệ với chủ đề: Cả nhan đề và lời đề từ đều định hướng người đọc vào chủ đề chính của bài thơ: khám phá và khẳng định vẻ đẹp của tình yêu nước bình dị, chân thành, tự nhiên, bắt nguồn từ những điều nhỏ bé trong cuộc sống và có trong mỗi con người Việt Nam.

Câu 2 (trang 46 SGK Ngữ văn 12 Tập 2):

Phân tích mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ.

Gợi ý trả lời:

Mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình vận động một cách tự do, theo dòng tâm tư, đi từ nhận thức đến biểu hiện cụ thể và niềm tin tương lai:

  • Điểm xuất phát: Bắt đầu bằng lời khẳng định tình yêu và phủ định quan niệm trừu tượng về Tổ quốc.
  • Quá trình phát triển: Cảm xúc tỏa ra, gắn liền tình yêu nước với:
    • Ký ức tuổi thơ, cội nguồn (tiếng khóc đầu tiên, que nhau, quả ngọt).
    • Không gian văn hóa (câu Kiều, Lục Vân Tiên, tiếng trống trường).
    • Tình thương với những mảnh đời bất hạnh (người đói rách, bà mẹ goá bụa).
    • Lòng căm thù quân xâm lược (xuất phát từ tình yêu thương).
  • Hướng tới tương lai: Từ những cảm xúc về quá khứ và hiện tại, mạch thơ hướng tới niềm tin mãnh liệt vào ngày mai chiến thắng, vào tương lai tươi sáng của đất nước ("Ngày mai trong mỗi trái tim Việt Nam / Sẽ có một mặt trời").

Câu 3 (trang 46 SGK Ngữ văn 12 Tập 2):

Hình tượng đất nước trong bài thơ được khơi nguồn từ những vẻ đẹp nào? Hãy làm rõ điều đó qua một số hình ảnh, chi tiết tiêu biểu.

Gợi ý trả lời:

Hình tượng đất nước được khơi nguồn từ những vẻ đẹp bình dị, đời thường, gắn bó máu thịt với con người:

  • Vẻ đẹp của sự sống, cội nguồn sinh dưỡng: Hình ảnh "nơi tôi cất tiếng khóc đầu tiên", "que nhau", "quả ngọt trái sai" cho thấy đất nước là nơi khởi đầu sự sống, nuôi dưỡng con người lớn khôn.
  • Vẻ đẹp của không gian văn hóa làng xã: Chi tiết "con cóc", "con dế", "mùi bùn", "mùi rơm rạ", "giọng hò", "tiếng ru"... tạo nên một bức tranh làng quê thân thuộc, yên bình, thấm đẫm hồn cốt dân tộc.
  • Vẻ đẹp của tình người, của sự đồng cảm, sẻ chia: Đất nước còn là hình ảnh "những người đói rách lang thang", "những bà mẹ goá bụa". Yêu nước là yêu thương, xót xa cho những số phận đồng bào, tạo nên vẻ đẹp nhân văn sâu sắc.

Câu 4 (trang 46 SGK Ngữ văn 12 Tập 2):

Chất liệu đời thường (hình ảnh, ngôn từ,...) đã được tác giả sử dụng như thế nào để thể hiện tình yêu nước?

Gợi ý trả lời:

Tác giả đã sử dụng chất liệu đời thường một cách tài tình và độc đáo:

  • Về hình ảnh: Ông không dùng hình ảnh kì vĩ (rừng vàng biển bạc, non sông gấm vóc) mà dùng hình ảnh gần gũi (con cóc, mùi bùn, mái rạ...). Điều này giúp "cụ thể hóa", "vật chất hóa" tình yêu nước, biến nó thành thứ có thể cảm nhận bằng mọi giác quan.
  • Về ngôn ngữ: Sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, tự nhiên như lời nói hàng ngày, có cả những từ ngữ địa phương, khẩu ngữ. Cách nói này tạo ra sự chân thành, đáng tin cậy, như lời tâm sự từ đáy lòng.
  • Hiệu quả: Việc sử dụng chất liệu đời thường giúp khẳng định một tư tưởng lớn: Tình yêu nước không ở đâu xa, nó ở ngay trong những điều bình dị nhất, trong cuộc sống hằng ngày của mỗi người. Nó làm cho chủ đề lớn lao trở nên gần gũi, thấm thía.

Câu 5 (trang 46 SGK Ngữ văn 12 Tập 2):

Nhận xét về một số nét đặc sắc trong cách sử dụng các phương tiện, biện pháp nghệ thuật của bài thơ (giọng điệu, cấu trúc, cách sử dụng từ ngữ, hình ảnh,...).

Gợi ý trả lời:

  • Giọng điệu: Thủ thỉ, tâm tình, chân thành, có lúc day dứt, có lúc rắn rỏi, tin tưởng.
  • Cấu trúc: Tự do, không vần, co duỗi linh hoạt theo dòng cảm xúc, tạo cảm giác tự nhiên, tuôn trào.
  • Từ ngữ, hình ảnh: Sử dụng từ ngữ giản dị, mộc mạc; hình ảnh đời thường, giàu sức gợi cảm.
  • Biện pháp tu từ: Điệp cấu trúc ("Tổ quốc là...", "Tôi yêu...") và phép liệt kê được sử dụng hiệu quả để nhấn mạnh, tạo nhịp điệu và khắc sâu tư tưởng chủ đề.

=> Tổng hợp lại, các yếu tố nghệ thuật đã hòa quyện, phục vụ đắc lực cho việc thể hiện một tình yêu nước rất riêng, rất chân thật và sâu sắc.

Câu 6 (trang 46 SGK Ngữ văn 12 Tập 2):

Từ bài thơ, bạn có suy nghĩ gì về cách thể hiện tình yêu đất nước của thế hệ trẻ trong bối cảnh ngày nay?

Gợi ý trả lời: (Học sinh tự do trình bày suy nghĩ, sau đây là gợi ý)

  • Bài thơ gợi cho em suy ngẫm rằng tình yêu nước không cần phải là những hành động phi thường, lớn lao. Nó có thể bắt đầu từ những việc làm rất nhỏ bé và cụ thể.
  • Trong bối cảnh hòa bình, thế hệ trẻ có thể thể hiện tình yêu nước bằng cách:
    • Học tập, rèn luyện tốt: Xây dựng bản thân có tri thức, có kỹ năng để góp phần xây dựng đất nước giàu mạnh.
    • Bảo vệ môi trường: Yêu "mùi bùn", "con cóc" chính là yêu môi trường sống, giữ gìn sự trong lành của thiên nhiên đất nước.
    • Giữ gìn bản sắc văn hóa: Yêu "câu Kiều", "giọng hò" là trân trọng, học hỏi và phát huy những giá trị văn hóa tốt đẹp của dân tộc.
    • Sống có trách nhiệm với cộng đồng: Giúp đỡ người khó khăn, lên án cái xấu, lan tỏa những điều tốt đẹp...
    • Quảng bá hình ảnh đất nước: Giới thiệu vẻ đẹp của Việt Nam với bạn bè quốc tế.

C. CÂU HỎI ÔN TẬP VÀ BÀI TẬP

Để củng cố kiến thức đã học, các em hãy thử sức với những câu hỏi tự luận sau:

  1. Câu 1: Phân tích hình tượng đất nước được thể hiện qua cái nhìn độc đáo, mới mẻ của nhà thơ Trần Vàng Sao trong "Bài thơ của một người yêu nước mình".

    Gợi ý: Tập trung vào việc đất nước được cảm nhận qua những gì giản dị, cụ thể, hữu hình (cội nguồn sinh dưỡng, không gian văn hóa, tình người...) thay vì những khái niệm trừu tượng. Phân tích các dẫn chứng tiêu biểu để làm rõ.

  2. Câu 2: Cảm nhận của anh/chị về vẻ đẹp của nhân vật trữ tình "tôi" trong bài thơ.

    Gợi ý: Phân tích các phương diện của nhân vật "tôi": một người có tình yêu nước sâu sắc, chân thành; một tâm hồn gắn bó máu thịt với quê hương; một trái tim giàu lòng trắc ẩn, yêu thương con người và một niềm tin mãnh liệt vào tương lai dân tộc.

  3. Câu 3: So sánh cách thể hiện hình tượng đất nước trong "Bài thơ của một người yêu nước mình" (Trần Vàng Sao) và đoạn trích "Đất Nước" (Nguyễn Khoa Điềm).

    Gợi ý:

    • Điểm gặp gỡ: Cả hai tác giả đều có chung khám phá lớn: Đất Nước được hình thành từ những gì gần gũi, bình dị, đời thường và Đất Nước là của Nhân Dân.
    • Điểm khác biệt:
      • Trần Vàng Sao: Mang đậm dấu ấn cá nhân, là lời tự bạch, dòng tâm tư riêng tư, ngôn ngữ mộc mạc, gần như văn xuôi.
      • Nguyễn Khoa Điềm: Mang tính chính luận - trữ tình rõ rệt, giọng thơ trang trọng hơn, dày đặc chất liệu văn hóa dân gian và có tầm khái quát triết luận cao hơn.

D. KẾT LUẬN & TÓM TẮT

"Bài thơ của một người yêu nước mình" là một tác phẩm độc đáo và giàu giá trị. Bằng giọng thơ tâm tình, chân thật cùng hệ thống hình ảnh mộc mạc, đời thường, Trần Vàng Sao đã mang đến một định nghĩa thật thấm thía về lòng yêu nước. Đó là tình yêu bắt nguồn từ những gì gần gũi, thân thương nhất, từ tình yêu gia đình, làng xóm, từ sự đồng cảm với những số phận con người và hóa thành sức mạnh để chiến đấu, tin tưởng vào tương lai. Bài thơ không chỉ là tiếng lòng của một thế hệ trong chiến tranh mà còn là lời nhắc nhở sâu sắc cho thế hệ hôm nay: hãy biết yêu thương và trân trọng những điều bình dị quanh mình, bởi đó chính là cội nguồn của tình yêu Tổ quốc.

Phân tích thơ Cánh diều Ngữ văn lớp 12 Soạn bài Bài thơ của một người yêu nước mình Trần Vàng Sao
Preview

Đang tải...